Cái sự học của mình chả biết còn kéo dài tới bao giờ? Học đi học lại học tái học hồi, vẫn cứ lẹt đẹt chưa thành “cử”. Học đến… đầu bù tóc rối, học đến… giường chiếu… à quần áo tả tơi, học đến… mồ hôi rơi, chân tê, tay mỏi, thân lạnh… mắt thêm vài đi-ôp… Khổ!
Học kỳ vừa rồi rớt 2 môn. Biết là xương xẩu mà không chịu gặm kỹ. Hóc… Hóc vì xương. Hóc vì lo chat, lo chơi, lo nhậu nhẹt…
Nhủ là từ học kỳ này quyết tâm chăm học. Nhưng hôm nay nghe rủ rê lại nghỉ nguyên ngày đi chơi rồi. Chết thật! Không hối, nhưng tiếc…
Thôi, hứa nghiêm túc học từ ngày mai…
Ôi! Học… hành.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét