19 tháng 1, 2010

Cho anh

Cho anh một tâm hồn yếu đuối
Của những ngày heo may
Mùa đông gió

Cho anh
Những đêm trắng mênh mang nhớ
Và nụ cười chưa tròn
Có đôi mắt rất trong

Em cho anh cả nỗi đợi chờ
Ấp ủ trái tim nóng
Khát bỏng yêu thương

Khi những con phố dài hoang mang lạc loài
Em viết tên anh bằng dấu chân của mưa
Mùa đông rơi vào hư không
Còn lại hơi thở anh
Em đang cố níu giữ

Nhưng chưa bao giờ anh hiểu
Bởi anh vô tình xa xôi
Như ngọn gió mùa đông
Cứ thổi về phương khác
Chỉ còn em ở lưng chừng nghiệt ngã
Yêu đương và xa lạ…

Bài thơ em viết về anh
Mãi còn dang dở
Em không muốn đi tiếp vì sợ vấp váp
Nhưng chưa khi nào đủ can đảm để dừng lại

Cho anh tất cả
Nỗi nhớ quá sâu
Của những tận cùng đau buốt
Dở dang….

---------------------------------------------------------------

 Đọc được bài thơ này trên VietnamNet, không rõ tác giả chính là ai, thấy nhớ về 1 người...
Trời Sài Gòn hôm nay mưa lạnh quá
Nhớ một người mà chả dám gọi tên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG