(Bảo Anh) Lần thứ nhất tôi đã khóc khi xem "P.S. I Love You". Tôi lại nghẹn ngào lần thứ hai khi xem "The Reader". Hơn 3h sáng tôi mới xem xong The Reader (Người đọc sách). Bộ phim để lại trong tôi nhiều cảm xúc thật tuyệt vời. Câu chuyện được mở ra bắt đầu từ năm 1958, cậu bé Michael Berf mới tròn 15 tuổi (David Kross) bị cuốn vào cuộc phiêu lưu tình ái với Hanna (Kate Winlest), một phụ nữ lớn tuổi hơn anh. Sau khi trở thành sinh viên luật, anh luôn quan tâm tới những phiên tòa xét xử tù nhân chiến tranh để tìm kiếm Hanna. Cô bị kết tội thảm sát hàng loạt. 5 bị cáo đồng loạt tố cáo Hanna là người viết bản báo cáo ra lệnh thảm sát 300 tù nhân. Nhưng điều bi kịch nhất chính là Hanna không biết chữ. Cô chấp nhận lời cáo buộc vì mặc cảm về sự thất học của mình và cảm giác tội lỗi khi đã gây ra cái chết cho 300 nữ tù nhân. Tòa tuyên án Hanna bị tù chung thân.
Cảnh trong phim The Reader
Nhưng tôi lại cảm nhận bộ phim theo một hướng khác. Đó chính là sự day dứt của những kỷ niệm thời quá khứ mà đến hiện tại mãi không bao giờ quên được.Tôi đọc một bài viết về phim The Reader, họ nói rằng tội lỗi và mặc cảm là chủ đề chính của bộ phim, là những gì diễn ra trong tâm trí hai nhân vật chính và cũng chính là những gì chiến tranh mang lại. Có nhiều người nói, mối quan hệ giữa Hanna và Michael là hiện thân của Nazi và Holocaust (tàn sát tù nhân chiến tranh ở thời Đức quốc xã).
Hanna và Michael (Ralph Fiennes đóng) đến với nhau bằng tình cảm xác thịt. Ở độ tuổi mới lớn, chàng trai 15 tuổi bị hấp dẫn bởi một người phụ nữ trung niên 37 tuổi là Hanna. Michale gặp Hanna và yêu cô bằng một tình cảm trong sáng nhất. Còn cô đến với anh đơn giản là nỗi thèm khát của một người đàn bà.
Michael thường hay đọc sách cho Hanna nghe vì cô đam mê những cuốn sách. Cô luôn lắng nghe say sưa khi nghe Michael đọc sách. Đến một ngày cô bỏ đi, để lại sự tiếc nuối nơi chàng trai 15 tuổi. Sáu năm sau, khi Michale tròn 21 tuổi, anh gặp Hanna ở phiên tòa xét xử. Lúc này cô đã 43 tuổi, đang là một phạm nhân bị kết tội tàn sát tù nhân ở thời kỳ Đức quốc xã. Tâm can anh rối bời khi gặp lại người tình xưa, một người bị buộc tội tù chung thân.
Michael luôn dằn vặt và khổ tâm vì anh biết rằng cô không phải là người viết bản báo cáo. Anh biết cô bị vu oan chỉ đơn giản vì cô không biết chữ. Những giây phút xưa bên nhau, Hanna đều luôn muốn Michael đọc cho mình nghe những cuốn tiểu thuyết. Đến khi cô 63 tuổi, Michael đã thực hiện ước mơ cho Hanna. Anh đọc lại và gửi những cuốn băng ghi âm vào trong tù. Hanna rất bất ngờ với món quà này. Cô hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa. Đến lúc này cô bắt đầu học viết chữ - những chữ viết ngô nghê. Cô đã tập học chữ qua những cuốn sách và lắng nghe từng lời đọc của Michael trong băng.
Khi Hanna sắp mãn hạn tù, người gác tù liên lạc với Michael mong anh có thể cưu mang Hanna vì cô không gia đình, không bà con. Chỉ có Michael là người liên lạc với cô trong tù.
Hai người xưa gặp lại nhau nhưng tình cảm không còn như trước. Michael đến với Hanna chỉ còn là sự thương hại giữa một người đàn ông 42 tuổi với một bà lão 63 tuổi. Họ không còn gì cả. Hanna cảm thấy hụt hẫng, cô sống trên đời đơn giản vì Michael gieo cho cô niềm tin rằng còn có người quan tâm yêu thương mình. Nhưng thái độ lạnh nhạt của Michael khiến cô đau lòng và cuối cùng cô đã kết thúc bằng cách treo cổ.
Khi chết đi, cô có tâm nguyện đem số tiền dành dụm gửi tới gia đình khi xưa là tù nhân bị Đức quốc xã thảm sát. Hanna luôn cảm thấy hối hận những điều mình đã làm. Michael gặp người con gái của nữ tù ngày xưa, nhưng cô gái không nhận tiền, chỉ giữ lại hộp trà vì kỷ vật này gợi cho cô nhiều kỷ niệm. Chiếc hộp trà được cô gái đặt bên khung ảnh của gia đình. Bộ phim kết thúc bằng cuộc tảo mộ của Michael và người con gái. Anh kể lại cuộc gặp gỡ lần đầu tiên lúc 15 tuổi với Hanna.
Những kỷ niệm dù đau đớn hay hạnh phúc vẫn ở mãi trong lòng mỗi con người. Bộ phim khiến tôi bất chợt nhớ một câu trong bài hát: "Có những người gặp rồi ta sẽ quên... cũng có những người trọn cuộc đời không thể quên"...
(Nguồn: phimanh.net)
--------------
Mình vừa xem xong bộ phim này trên Star Movie, đúng là ngẹn ngào và day dứt. Kate Winlest thật xứng đáng với Giải Oscar khi diễn vai chính phim này, cả người đóng vai cậu bé-người đàn ông trong phim ấy nữa... Phim hết rồi mà chả ngủ được. Thấy nhớ 1 ai đó trong cuộc đời...
I am in fact grateful to the owner of this site who has shared this fantastic article at here.
Trả lờiXóaFeel free to surf to my blog post Louis Vuitton Bags