(Vũ Ngọc Hạnh Dung)
Tình yêu và tôi gây sự
Lý do gì... quên mất rồi
Cuối cùng, quay lưng, hờn giận:
"Đi đi cho khuất mắt tôi"
Thế là tình yêu biến mất
Trống rỗng
Trống rỗng không ngờ
Có gì ứa ra từ mắt
Mặn như những giọt hư vô
Vội vã đi tìm, tôi hỏi:
"Mây ơi có thấy tình yêu?"
Thờ ơ chẳng nhìn mây đáp:
"Mênh mông gió với cánh diều"
Tôi kéo nắng lại hỏi han:
"Cậu đã đi khắp thế gian
Có thấy tình yêu không nhỉ?"
Nắng chỉ lắc đầu khẽ khàng
Tôi lục tung từng ngọn cỏ
Tìm khắp trong những vòm cây
Xáo động lũ chim ngơ ngác
Giọt sương tròn mắt thơ ngây
Tôi cứ đi tìm mải miết
Bất ngờ vấp ngã nỗi đau
Bỗng thấy tình yêu thiêm thiếp
Ngủ trong nỗi nhớ không màu...
2 tháng 3, 2010
Tình yêu trốn để mà tìm
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét