23 tháng 5, 2010

Phục vụ quá mức

Truyện vui của Lão Thuần (Trung Quốc)

Hôm nay AQ thật xúi quẩy, đầu tiên là ở cơ quan to tiếng với lãnh đạo, về nhà lại bị vợ lải nhải, kêu ca đủ điều. AQ tức tối bỏ nhà đi ra ngoài, muốn đi tìm một quán rượu uống vài ly để giải tỏa nỗi bực dọc trong lòng.

AQ vừa bước vào một nhà hàng thì cô phục vụ xinh đẹp đứng ở cửa đã nở nụ cười săn đón: "Xin chào quý khách, cảm ơn quý khách đã đến nhà hàng". AQ không đáp, cứ lầm lũi bước vào, không ngờ bước tiếp được mấy bước thì thấy dọc theo lối đi có đến bốn, năm cô phục vụ đứng xếp hàng, khi AQ đi qua trước mặt mỗi cô đều được nghe tiếng: "Xin chào quý khách" rất ngọt ngào. Trong lòng AQ đang rất bực bội nên chỉ buông một câu gọn lỏn: "Tôi không phải là khách quý". Câu nói của AQ không làm cho các cô phục vụ phiền lòng mà các cô vẫn nở nụ cười rất niềm nở.

AQ bước đến bên cái bàn ở giữa một gian phòng lớn, định ngồi xuống thì một cô phục vụ rất xinh đẹp đã tiến đến nói: "Quý khách, ông phải vào phòng khác lịch sự hơn. Đây là phòng lớn không tiện ạ".

- Tôi ngồi đây được rồi! - AQ nói xong tiện tay kéo ghế ngồi xuống.

- Quý khách, ông dùng cơm định xuất hay tự chọn món ăn?

- Tôi không dùng cơm, tôi chỉ cần một đĩa lạc và một đĩa nộm thôi!

- Thế món điểm tâm là gì ạ? Ở đây có bánh bao, phở và bánh cuốn.

- Tôi chỉ cần ăn đơn giản là được rồi.

- Thế ông uống gì? Rượu hay bia?

- Uống rượu!

- Ông dùng rượu gì? Rượu nội hay rượu ngoại?

Trong lòng AQ đang nóng muốn bốc lửa, mong đến đây để được yên tĩnh thì cô phục vụ cứ hỏi hết thế này lại thế nọ làm AQ đã bực lại càng thêm bực. Nhưng AQ vẫn cố nén bực nói: "Cô trông tôi thế này thì làm gì dùng đến rượu ngoại?".

- Thế rượu nội ông dùng loại nào? Ở đây có…

- Loại của địa phương thôi!

- Loại của địa phương cũng có loại nặng, loại nhẹ ông dùng loại nào?

- Xin lỗi ông ở đây có quy định là nhân viên không được chọn thay cho khách.

AQ chịu không nổi đập tay xuống bàn: "Tôi có làm phiền cô không đấy chứ?".

Cô phục vụ vẫn nở nụ cười rất nhã nhặn: "Nếu tôi phục vụ không đúng  mức xin quý khách góp ý kiến quý báu".

- Các cô không phải là phục vụ đúng mức, mà là quá mức rồi đấy!

- Xin quý khách bớt giận, ở đây có quy định là phải hết lòng phục vụ quý khách. Thế quý khách cần đĩa to hay đĩa nhỏ ạ?

- Cái tôi cần là đi khỏi đây! - AQ bực tức đứng lên đi vội ra cửa.

Các cô phục vụ xinh đẹp xếp hàng ở lối đi vẫn nở nụ cười niềm nở tiễn AQ: "Chúc quý khách vui vẻ, hoan nghênh lần sau quý khách lại đến!".

"Tôi không phải là khách quý!". Không biết nỗi bực dọc trong lòng AQ ở đâu mới có thể giải được…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG