Mưa soi dấu chân em qua cầu, theo những cánh rong cưu mang niềm đau. Đời nhau đã khép đi vội vàng, tình ta cũng lấp lối thiên đàng. Như cánh chim khuất ngàn. Như cánh chim khuất ngàn. Còn mong còn ngóng chi ngày yêu dấu…
Mưa soi dấu chân em qua cầu, theo những cánh rong cưu mang niềm đau. Thời nào yêu hết trái tim buồn, lời nào yêu hết trái tim buồn. Xin giữ trong mắt lệ. Xin giữ trong mắt lệ. Nhòa theo từng gót chân người trông vời…
Mưa âm thầm buổi chiều thổn thức.
Sẽ nhạt nhòa từ ngàn năm nữa như em khóc hồn nhiên.
Nỗi muộn phiền ngày tàn hơi thở.
Em thấy không cõi đời vô vọng?
Xin em hãy cho tôi tạ tình, khi em đã đi qua quãng đời tôi. Dù một khoảnh khắc sớm phai tàn, và lệ em ngấn trên mi nhạt. Đôi mắt em rất buồn. Đôi chúng ta rất buồn. Vàng câu tình cũ gửi vời theo đời…
.........................................................................................................................................
Bài hát này mình nghe lần đầu tiên cách đây cũng gần 15 năm, do Thanh Hà hát. Lời hay, nhạc hay. Nhưng có lẽ mười mấy năm rồi mình toàn hát sai lời. Nhân hôm nay đọc 1 bài viết về nhạc sĩ Từ Công Phụng trên báo "Người Lao động", mới biết được những lời hát đúng từ tác giả...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét