3 tháng 10, 2013

Tháng Mười, mưa và bão

(Phạm Thị Ngọc Liên)

Tình yêu cuối cùng đã chết
cuộc sống hạ màn!

Thằng hề chùi mặt
quy nguyên vẻ đời
ánh đèn lơ láo
ai người ngó chơi?

Hí trường sâu rộng
từng trận khóc cười
hạ màn vắng lặng
ghế nào lẻ loi?

Đời thôi lặng trôi
tháng mười giông bão
nước mắt nhòe mưa
khóc đời ảo não.

Và tôi cuối cùng
vỡ nghìn mảnh nhỏ
tim thành đại dương
chập chùng sóng gió.

Và tôi đời tôi
như đời giông bão
thằng hề quy nguyên
và tôi khờ khạo.

Cuộc sống vỡ toang
tiếng kêu của pháo!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG