Một buổi sáng chủ nhật phải đi làm. Việc công rất nhiều và không muốn đem về nhà, nên phải đi...
Chẳng phải vì nghỉ quá lâu mà khi làm lại có hăng say hơn. Mà là vì để khi nghĩ về công việc sẽ không nghĩ đến điều gì khác...
Đêm qua thức quá khuya, để xem bộ phim "Hơi ấm con người", nói về những xác sống vô cảm... Cái xác sống khi được chạm vào hơi ấm con người, cũng trở nên biết cảm nhận. Biết mơ, biết lạnh và biết đau... Khi đã cảm nhận đủ nỗi đau, xác sống lại ước mình trở về như trước: vô cảm.
Mình sẽ cố, cố gắng... như một xác sống...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét