-Trần Thu Hà -
Bao giá» cÅ©ng váºy, cứ gặp má»t buá»i sáng trong veo Äầy nắng và ng và gió mang Äẫm sương là tôi lại bần thần. Nhá» lắm ngà y xưa xa lắc... cÅ©ng má»t buá»i sáng rá»±c rỡ và trong vắt như thế nà y, không khà cÅ©ng Äẫm sương Äêm như thế nà y, tôi Äã giáºt thót mình vì bắt gặp cái viá»n sáng mượt óng trên bầu má má»n mà ng cá»§a cô bạn gái. Mặt trá»i sau lưng cô dát và ng lên những sợi tóc mai, lá»p lông tÆ¡ trên má và hà ng mi cá»§a cô như thá» ÄÆ°á»£c thoa má»t lá»p bá»t phấn và ng óng ánh. Äúng cái buá»i sáng hôm Äó tôi má»i phát hiá»n ra má»t Äiá»u mà tất cả má»i ngưá»i Äã biết: cô Äẹp tháºt! CÅ©ng Äúng lúc Äó tôi má»i hiá»u cái Äám con trai bám nhÅ©ng nhẵng sau lưng cô khi Äi há»c vá» hay Äứng lao xao á» cá»ng nhà cô không phải là má»t lÅ© Äiên Äiên khùng khùng như tôi vẫn nghÄ©. Lâu nay tôi chá» hay nhìn cái gáy cao cao và mái tóc tém là lạ cá»§a cô từ phÃa sau. Trông nó giông giá»ng con trai thế nà o ấy. Ngà y Äó, cả lá»p chá» má»t mình cô là có những bá» quần áo sặc sỡ, lạ hoắc và những há»p bút chì xanh Äá» diá»u kỳ. Từ cái tẩy cô dùng, quyá»n vá» cô viết, Äến cái mùi tá»a ra từ tất cả những thứ Äó gợi cho má»i ngưá»i nghÄ© rằng cô là hiá»n thân cá»§a má»t xứ sá» vÄn minh xa xôi nà o Äó Äi lạc và o Äây rá»i bá» bá» quên lại nÆ¡i phá» huyá»n heo hút Äầy bụi nà y.
NÄm tháng sẽ thanh thản trôi qua nếu nÄm Äó tôi không là lá»p trưá»ng. NghÄ©a vụ bắt tôi phải hưá»ng dẫn cô là m bà i táºp, hưá»ng dẫn cô há»c bà i theo cách cá»§a lá»p tôi. Cô chẳng chá»u há»c gì cả, chá» hay nhìn tôi chằm chằm rá»i cưá»i. Ngà y ấy tôi không Äến ná»i tá» như bá»n con trai cùng lứa, tôi còn biết cưá»i nheo nheo má»t bên mắt và lúc nói chuyá»n thá»nh thoảng báºm môi lại, nhưá»n mà y lên cho ra vẻ. Tôi thừa hiá»u cô Äang nghÄ© gì. Nhưng cÅ©ng chá» Äá» váºy thôi, chẳng quan trá»ng ghê gá»m bá»i buá»i sáng tôi còn phải chúi Äầu và o há»c, buá»i chiá»u lại phải tất tả Äi chÄn bò. Äà n bò nhà tôi dá»
Äến mấy chục con, Än nhấp nhô và ng cả má»t vạt Äá»i.
Tôi ngÆ¡ ngác bưá»c và o cái lá»p toà n má»t bá»n nhà quê cục má»ch, rá»i lặng im sá»ng trong Äó như má»t váºt thá» lạ. Hóa ra tất cả những thứ tá»t Äẹp mà gia Äình sắm sá»a cho tôi chá» tá» là m cho má»i ngưá»i thêm xa lánh tôi mà thôi. Tôi lá»n hÆ¡n lÅ© bạn gái cùng lứa má»t chút và xinh xắn hÆ¡n chúng nó rất nhiá»u. Tôi biết. Tôi cÅ©ng Äã phát hiá»n ra trong cái lá»p tÄm tá»i như má»t cái ao tù Äó có má»t hoà ng tá» hà o hiá»p. Anh chÄm chút gần gÅ©i tôi. Tôi quà anh và chá» chÆ¡i vá»i mình anh thôi. Nhà tôi to Äùng giữa cái phá» nghèo, tôi chẳng phải là m gì, rá»i rãi vô cùng. Váºy là suá»t các buá»i chiá»u tôi xách cặp lẽo Äẽo theo anh Äi chÄn bò. Äó là những chiá»u Äông ảm Äạm, lạnh ngắt. Hai Äứa co ro tránh gió trong má»t lùm cây lúp xúp. Khói cá»§a cái bùi nhùi rÆ¡m cay má» má»t cả mắt. Tôi ngá»i cách anh xa quá má»t tầm tay, mặc chiếc áo nhung Äá» rá»±c, nÃn lặng nghe cảm xúc à o lên, xô dạt trong lòng.
Suá»t những buá»i chiá»u Äông ấm áp Äó, tôi huyên thuyên Äá»§ thứ chuyá»n vẩn vÆ¡ trên Äá»i. Nói mà vẫn biết Äó chẳng phải là Äiá»u ngưá»i kia Äang muá»n nghe. Những câu chuyá»n không Äầu không cuá»i. Rá»i tá»± nhiên mắt cô lại cứ vụt sáng lên, dà i dại khiến tôi nghẹn lại, im bặt, quên mất mình Äang ká» chuyá»n gì. Má»t tÃch tắc qua Äi. Tôi lên tiếng tiếp. Nhưng là má»t câu chuyá»n khác mất rá»i, chẳng Än nháºp gì và o câu chuyá»n lúc nãy nữa. Äá» Äến táºn bây giá» tôi má»i sững sá» nháºn thấy cô xinh Äến thế!
Tôi là con út, ÄÆ°á»£c cả nhà chiá»u chuá»ng. Nhưng ngà y nà o tôi cÅ©ng cảm thấy bức bá»i vì trong Äầu Äầy ắp những hình ảnh cá»§a anh. Tôi không còn muá»n cưá»i vá»i bất cứ má»t gã trai si tình nà o vây quanh tôi nữa. Äôi lúc tôi ao ưá»c giá mà có má»t ngà y nà o Äó, dù chá» là vô tình thôi, anh bá»ng biết ÄÆ°á»£c tôi Äã mong anh nhiá»u biết bao nhiêu. Äôi lúc trong mÆ¡ hình như tôi còn cÄm thù anh. Tôi muá»n Äáºp phá. Muá»n nói lên câu ấy. Rá»i ra sao thì ra...
Và ánh nắng Äầu tiên cá»§a má»t ngà y rá»±c rỡ chiếu bừng và o mắt anh. Tôi bất giác nhìn thấy trong Äó Äang cháy rá»±c lên Äiá»u mà tôi mong Äợi lâu nay. Anh lúng túng Äến tá»i nghiá»p. Lá»i nói, hà nh Äá»ng Äần Äá»n và xá»c xá»ch. Tôi má»m cưá»i. Váºy là xong. Tôi thấy mình bá»ng chùng lại. Tôi Äã thắng rá»i. Nhưng lại thất vá»ng như má»t tên thua cuá»c thảm hại nhất. Vì tôi Äã Äến ÄÃch. Äã hết. Váºy là anh cÅ©ng chẳng hÆ¡n lÅ© Äà n ông dá» hÆ¡i kia là bao! Và tôi không Äi chÄn bò cùng anh nữa. Tôi á» nhà . Chiá»u chiá»u ra hè Äứng, lÆ¡ Äãng nhìn ra phá» vắng.
Tôi chá»i vá»i như ngưá»i bưá»c hụt. Má»t Äiá»u Äang có trong tay vừa phát hiá»n ra là quà giá thì bá»ng nhiên vuá»t mất hút, chẳng ká»p há»i tại sao? Cả má»t buá»i sáng á» lá»p cÅ©ng quá ngắn, không Äá»§ Äá» há»i má»t câu gì. Thà nh thá» chiá»u chiá»u tôi lại phải rụt rè kiếm cá» ná», cá» kia Äá» mượn bằng ÄÆ°á»£c chiếc xe Äạp cá»§a bá», phóng xuá»ng phá» huyá»n. Vun vút lao qua những á» gà Äầy bụi Äá», Äến gần nhà cô tôi má»i Äi cháºm lại. Má»t... hai... ba... bá»n..., tôi nÃn thá» nhìn và o. Trong hà ng rà o râm bụt nham nhá» và ng khè bụi, cô giáºt mình nhìn ra, má»m cưá»i. Chiếc xe ÄÆ°á»£c ghìm lại, chầm cháºm chạy qua nhà cô. Tôi thá» ra, tim Äáºp uỳnh uỳnh trong ngá»±c, chạy quá thêm má»t Äoạn nữa rá»i quay vá». Lại nhìn và o, lại nÃn thá», lại mÃm mÃm môi nén nụ cưá»i trong miá»ng... Chá» thế thôi mà Äã thấy thá»a!
Từ Äó, ngà y chá»§ nháºt bá»ng dà i ngoằng ra lê thê. Nhưng may là m sao, cả lá»p vẫn không hay biết gì cả. Lá»p Äi cắm trại. Cái Äêm ấy sao mà rét thế. Gần ná»a Äêm cô giáo bắt lÅ© con gái vá» nhà ngá»§ hết, chá» có con trai má»i ÄÆ°á»£c á» lại. Tôi ÄÆ°á»£c cô "tình cá»" nhá» chá» vá». Cô mặc chiếc áo nhung Äá» rá»±c, Äẹp lắm, nhưng hẳn là rất lạnh. Còn tôi choà ng chiếc áo lông Äức má»i toanh dà i Äến gần gá»i, ấm áp và hãnh diá»n. Phá» huyá»n khuya vắng tanh. Lèo tèo và i mái quán cóc ngá»§ im lìm. Äiá»n không có, chá» lá» má» mảnh trÄng thượng tuần má»ng mảnh cuá»i trá»i. Cô ngá»i sau Äang láºp cáºp chắc vì lạnh. Qua má»t chá» rẽ... qua hai chá» rẽ. Äuôi áo tôi Äá»ng Äáºy, rá»i ÄÆ°á»£c nâng hẳn lên, là nh lạnh. Cô chui Äầu và o trong. Má cô Äụng và o lưng tôi má»m má»m. Cô vòng hai tay qua ngưá»i tôi, siết chặt. Vòng tay ấm sá»±c!
Trong lôi như bừng lên má»t ngá»n lá»a cháy rần ráºt. Tôi chá»±ng lại. HÆ¡i thá» dá»n trong ngá»±c. Cái ấm áp á» vòng tay Äó thấm lan và o từng tế bà o. HÆ¡i thá» cô phả râm ran má»t vùng lưng. Tay cô nóng như ÄÆ°á»£c á»§ bằng nhÅ©ng viên than há»ng cá»§a ná»i bánh chưng Äêm ba mươi tết. Ngưá»i tôi dần dần c
hÃn lá»m Äi trong hÆ¡i nóng ẩy. Tôi thấy rõ rà ng má»t ly rượu mạnh Äang Äá»t tôi hừng há»±c. Tôi ngất ngây. Vòng tay cô ấm áp Äến thế! Giá mà thế giá»i bá»n mùa là mùa Äông, giá mÃ ÄÆ°á»ng vá» nhà cô cứ dà i mãi ra...
Tôi không dám tin rằng mình dám liá»u lÄ©nh Äến ÄỠấy. Tôi run láºp cáºp không dám bưá»c ngay và o nhà . Anh vưá»ng vÃu vì chiếc xe Äạp. Rá»i anh buông tay cho xe Äá» rầm xuá»ng. Tiếng Äá»ng dá»i lên to như má»t tiếng bom. Tôi tưá»ng có thá» ngất Äi vì sợ hãi. Anh Äã bưá»c tá»i gần... Äã rất gần... Và ... Äôi môi lạnh ngắt cá»§a anh chạm nhẹ và o bầu má Äang rừng rá»±c như lá»a cá»§a tôi. Äá»t ngá»t anh buông tay ra, quay ngoắt lại dá»±ng xe, rá»i nhanh như chá»p phóng biến và o mà n Äêm Äen ká»t. Tôi Äứng khóc má»t mình. Suá»t mấy ngà y sau anh sợ không dám Äến lá»p. Rá»i nhà tôi vỡ nợ, cả nhà bà máºt dắt dÃu nhau tiếp tục phiêu bạt Äến nÆ¡i khác. Tôi không chà o ÄÆ°á»£c anh...
Tôi như lá»t và o trạng thái không trá»ng lượng, hẫng hụt rÆ¡i xuá»ng vá»±c thẳm, rÆ¡i mãi... rÆ¡i mãi... Váºy là từ nay Äến cuá»i cuá»c Äá»i tôi sẽ không còn ÄÆ°á»£c nhìn thấy cô dù chá» là má»t lần! Cô và tôi sê trá» thà nh xa lạ.Tôi âm thầm há»c ná»t phá» thông như má»t cái bóng. Rá»i tôi và o Äại há»c. Há»c xong tôi ÄÆ°á»£c phân công công tác táºn Äà Lạt. Tôi chẳng yêu ai cho tá»i lúc bất ngá» gặp má»t cô gái có bầu má mượt óng ánh vá»i lá»p lông tÆ¡ hoe hoe há»t như má cô há»i xưa. Tôi Äã khát Äến rạc cả ngưá»i vá» má»t vòng tay ấm và chá» ká»p vá»i và ng cưá»i nà ng vá» là m vợ. Äêm tân hôn tôi chá» khẩn khoản xin nà ng hãy vòng tay ôm tôi Äi. Äá» rá»i tôi lại như bưá»c má»t bưá»c hụt nữa vì Äôi cánh tay nà ng chá» là má»t Äôi cánh tay. Không phải bằng lá»a. Không phải bằng than. Không Äá»t bùng ngưá»i tôi râm ran như tay cô há»i Äó. Äà Lạt cà ng lạnh tôi cà ng bá» ná»i nhá» vá» má»t vòng tay ấm áp bà o mòn. Tôi trá» nên rá»ng tuếch vì nó. Vợ tôi cÅ©ng Äã mÆ¡ há» nháºn ra. Nà ng buá»n. Cuá»c sá»ng vợ chá»ng tôi ngà y cà ng lạnh ngắt Äi như ưá»p Äá. Tôi Äông cứng lại vì tê tái những nuá»i tiếc vá» má»t vòng tay, má»t ngá»n lá»a, má»t luá»ng Äiá»n nóng rá»±c thấm và o ngưá»i. Tôi cứ tưá»ng tượng mãi, nghÄ© mãi xem rằng bây giá» cô Äang á» Äâu, Äang là m gì, Äang sá»ng như thế nà o... Giả sá» cô Äang sung sưá»ng... cô Äang Äau khá»..., hay ÄÆ¡n giản nhất cô Äang bình yên... tất cả Äá»u là m tôi xót xa. Dá»p nà o gặp lại bạn bè tôi cÅ©ng há»i thÄm cô. Nhưng vô vá»ng.
Mưá»i nÄm... Rá»i hai mươi nÄm...
Và khi tất cả những Äiá»u cần quên Äã sắp quên ÄÆ°á»£c rá»i thì má»t thằng bạn xa lắc tình cá» cho tôi biết cô Äang á» Nha Trang. Tôi xuá»ng Nha Trang ngay. Hình như vì có cô nên cả cái thà nh phá» biá»n nà y nóng ấm và nắng chói chang. Tôi bưá»c dá»n. Chân ná» vấp chân kia lÃu rÃu. Nhà cô Äây rá»i. Tôi chá»±ng lại, luýnh quýnh quay ra. Ngần ngừ... Rá»i lại hấp tấp quay và o. Chiếc Äá»ng há» Äeo tay kêu tÃch tắc... Lâu lắm sau tôi má»i dè dặt bấm chuông.
Tôi Äã hét lên khi nhìn thấy anh. Anh Äang Äứng á» kia Äó ư? Hai mươi nÄm qua, thá»i gian Äã dá»t nên cho anh tấm áo cá»§a má»t ngưá»i Äà n ông viên mãn. Tóc anh Äã có những sợi bạc sáng trắng lên, óng ánh. Äôi mắt sững sá» sau cặp kÃnh cáºn. Cáºu con trai ngá» nghá»ch trong cái vá» bá»c từng trải nÄm nà o giá» Äã trá» thà nh từng trải tháºt rá»i! Tôi òa khóc.
Khi cánh cá»a nhà cô má» ra, tôi lạnh toát sá»ng lưng không nói ÄÆ°á»£c câu nà o. Äất dưá»i chân tôi chòng chà nh. Cô dá»n tấm cá»a sắt lại là m ngá»±c lôi bá» nén theo, nghèn nghẹt. Tôi Äã nhìn thấy cô bằng xương bằng thá»t rá»i. Hai mươi nÄm! Khoảng cách Äó Äã Äẩy cô ra xa cái ngà y xưa nhiá»u Äến mức tôi suýt không nháºn ra. Quyá»n uy cá»§a sá»± ý thức ÄÆ°á»£c cái Äẹp tá»a hà o quang quanh cô. Cặp môi tô dà y son Äá». Äôi mắt kẻ chì Äen thẫm, sâu hun hút và phấn há»ng trên má cô khiến tôi không tà i nà o nhìn thấy ÄÆ°á»£c lá»p lông tÆ¡ má»n mà ng, hoe hoe mê hoặc như ngà y xưa. Cô Äẹp! Như má»t bông hoa rá»±c rỡ nhưng không phải ÄÆ°á»£c ná» từ cái nụ dá»
thương ngà y nà o. Hóa ra ngà y má»i và o Nha Trang, cô Äã từng Äi hát cho má»t vÅ© trưá»ng. Rá»i cô bá»ng dưng biến thà nh bà chá»§ cá»§a cả cái khách sạn hút khách như má»t cái vá»±c xoáy mà tôi nghe tiếng lâu nay, hóa ra ngưá»i Äà n bà ná»i tiếng ấy trong giá»i Än chÆ¡i á» thà nh phá» biá»n lại là cô.
Tôi và anh cháºm rãi Äi dá»c bá» biá»n. Chiá»u xuá»ng má» má», nhạt nhạt. Anh cứ nhìn hút mãi ra táºn ngoà i khÆ¡i xa. Anh tìm gì? Ngoà i Äó chẳng còn gì cả Äâu. Tà u thuyá»n Äã vá» hết rá»i. Chá» còn sóng và gió. Sao anh lại như lảng tránh tôi? Sao như có bão dông Äang vần vÅ© trong Äôi mắt ấy?
Biá»n chiá»u. Mặt biá»n pháºp phá»ng như nhá»p thá». Những con sóng ngầm phải gá»ng mình Äến mức nà o Äá» ngoi lên ÄÆ°á»£c mặt nưá»c? Những con sóng ấy háo hức, há»i hả lao và o bá». Äã qua bao cuá»c thÄng trầm, Äã qua bao lúc ná» non, Äã qua bao lần gầm thét mà bạc cả mái Äầu? Say Äắm, mãnh liá»t Äến thế, vừa gặp bá» Äã chá» còn là má»t nhúm bá»t lá»u phá»u. Váºy mà những con sóng khác tiếp tục lao và o, cÅ©ng sôi réo ầm à o, cÅ©ng bạc trắng mái Äầu xanh. Tất cả cÅ©ng chá» Äá» trà n và o bá» sâu hÆ¡n con sóng trưá»c. Dù phải xóa Äi cả những dấu chân Äã in trên cát, xóa Äi cả nhÅ©ng công trình cặm cụi cá»§a lÅ© dã trà ng ngá» nghá»ch. Chá» Äá» nấn ná thêm tÃch tắc rá»i lại cÅ©ng nát tan, và rá»i lại cÅ©ng lùi ra xa... Những con sóng trẻ hÆ¡n nữa lại lao và o. Biá»n ngà n triá»u nÄm rá»i mà vẫn còn cứ thế. Không dám thay Äá»i. Không dám khác Äi. Tôi biết cái kết thúc, nhưng má»i khi má»t con sóng dâng cao dá»±ng Äứng lên tôi lại vẫn bá» nhìn hút và o. Äá»nh nó từ từ cong xuá»ng. Má»t... hai... ba nà y. Ãm! Bá»t mù tung tóe! Cuá»c Äá»i tôi cÅ©ng chá» như thế chÄng? Biá»n Æ¡i! Äã gá»t rá»a cho trần gian bao cay Äắng, bao toan tÃnh, bao nhá»p nhÆ¡ mà nưá»c biá»n vẫn mãi còn xanh ngắt. Biá»n Æ¡i? Mưa Äã rÆ¡i ròng rã bao nhiêu tháng nÄm mà lòng biá»n không há» bá»t mặn. Sao Äiá»u ÄÆ¡n giản thế mà anh không chá»u hiá»u? Anh như Äang khòng xuá»ng bá»i sức nặng cá»§a những ý nghÄ© Äau Äá»n nà o Äó. Vầng trán mênh mông ấy, Äôi mắt mênh mông ấy, lá»n hÆ¡n tất cả những ngưá»i Äà n ông Äã Äi qua tôi. Vòng tay lôi liá»u có còn Äá»§ rá»ng ÄỠôm trá»n anh không?
Cô ngá»i bên cạnh tôi. Ngay sát Äó, chá» cách má»t gang tay thôi. Cánh tay cô Äeo nhiá»u vòng và ng. Thứ kim loại nà y lạnh lắm! Bây giá» sao cô còn có thá» là m ấm tôi như ngà y xưa? Hai mươi nÄm nay tôi cứ ngỡ gặp nhau phải là sung sưá»ng lắm, phải là thiêng liêng lắm... Ai ngá» rằng còn Äau hÆ¡n!
Anh cuá
»ng quÃt quay vá» Äà Lạt như chạy trá»n. Tiá»
n anh ra bến xe tôi vẫn còn như chá» Äợi. Cái loa công cá»ng kia hãy ngừng lại Äi! Biết Äâu trong tÄ©nh lặng anh sẽ quay lại nhìn tôi, anh sẽ nói cho tôi nghe những tiếng mà tôi chá» Äợi. Nhưng anh im lặng. Rá»i xa dần...
Tôi lại tÆ¡i tả quay vá» nÆ¡i không ai chá» tôi cả, quay vá» vá»i cÄn nhà trá»ng trải má»t mình, vá»i những bữa cÆ¡m má»t mình, vá»i những giấc mÆ¡ má»t mình...
Tại sao anh lại còn Äến tìm tôi và nỡ há»§y hoại ná»t cả những gì tá»t Äẹp còn sót lại trong tôi? Anh có biết rằng chá» má»t nụ hôn ngà y ấy cá»§a anh Äã là m tôi sá»ng ÄÆ°á»£c suá»t mấy chục nÄm qua? Tôi gắng sức váºt lá»n vá»i cuá»c sá»ng bằng má» hôi, bằng nưá»c mắt, bằng tất cả những gì tôi có. Chá» Äá» Äợi má»t ngà y gặp lại anh. Ưá»c chi tôi có thá» ná» tung ra ngà n mảnh hay thu lại tròn xoe như má»t viên sá»i Äá» lÄn qua, lÄn lại vô cảm Äá»i Äá»i...
Truyá»n ngắn nà y tôi chép và o sá» tay cách Äây Äúng 9 nÄm, tháng 11/1999, không nhá» là nguá»n từ Äâu, báo hay tạp chà gì Äó. Há»i Äó má»i Äi xa HP nên nhiá»u tâm trạng. Tâm trạng nhá» nhà , tâm trạng cô ÄÆ¡n, tâm trạng nuá»i tiếc vá» cái má»t gì Äó Äã mất. Hôm nay giá» sá» ra Äá»c lại, sao thấy tôi vẫn nguyên tâm trạng nÄm xưa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét