Nhạc: Anh Bằng
Lời thơ: Du Tử Lê
Hãy nói về cuộc đời
Khi tôi không còn nữa
Sẽ lấy được những gì
Về bên kia thế giới
Ngoài trống vắng mà thôi
Thụy ơi, và tình ơi!
Như loài chim bói cá
Trên cọc nhọn trăm năm
Tôi tìm đời đánh mất
Trong vũng nước cuộc đời
Thụy ơi, và tình ơi!
Đừng bao giờ em hỏi
Vì sao ta yêu nhau
Vì sao môi anh nóng
Vì sao tay anh lạnh
Vì sao thân anh run
Vì sao chân không vững
Vì sao, và vì sao!
Hãy nói về cuộc đời
Tình yêu như lưỡi dao
Tình yêu như mũi nhọn
Êm ái và ngọt ngào
Cắt đứt cuộc tình đầu
Thụy bây giờ về đâu?
Thụy du, tức là Thụy đi, Thụy đã ra đi…
Thụy – tên của một người nhưng có lẽ cũng đại điện cho nhiều cái tên khác của những người khác – những người đã từng đi, đang đi và sẽ đi qua đời ta…
Thụy ơi! Tình ơi! Người ơi! Tưởng rằng chỉ cách một mặt hồ… Chim bói cá đã bao lần lao mình vào hồ nước, không gặp trăng mà chỉ làm vỡ ánh trăng, hóa ra tình kia chỉ là ảo mà thôi…
Thụy ơi! Tình ơi! Người ơi! Chỉ cách một mặt hồ… Cái mặt hồ này là ranh giới… Ranh giới để biết rằng chúng ta sẽ không bao giờ đến được với nhau…
Chỉ cách một mặt hồ… Chúng ta mãi nói câu luyến tiếc… Nhưng nào ai dám vượt qua…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét