Hải Phòng có một con đường
Để ngày mấy buổi em thường đi qua
Để ngày mấy buổi em thường đi qua

Hải Phòng có một màu hoa
Để ai trót ngắm, khi xa nhớ nhiều
Hải Phòng có một thương yêu
Để tôi mong đợi những chiều trống không...
Biết là em đã có chồng
Vẫn còn tiếc một Hải Phòng riêng tôi
Sông thì đã Lấp lâu rồi
Cầu giờ cũng đã ngăn đôi hàng Rào
Đất thì rộng, trời thì cao
Bởi yêu tôi vẫn khát khao tìm về...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét