3 tháng 7, 2011

Núi Bà Đen

Núi Bà Đen cách thị xã Tây Ninh 10 km về phía đông bắc (cách TP. Hồ Chí Minh khoảng 110 km), nằm trong một quần thể di tích văn hóa lịch sử nổi tiếng bởi phong cảnh hữu tình và nhiều huyền thoại tại Tây Ninh.

Quần thể di tích Núi Bà trải rộng 24 km², gồm 3 ngọn núi tạo thành: Núi Heo - Núi Phụng - Núi Bà Đen. Núi Bà Đen cao 986 m cao nhất miền Đông Nam Bộ. Hệ thống chùa Điện Bà ở núi có chùa Hạ, chùa Trung, chùa Thượng, chùa Hang và một số hang động được các tăng ni, phật tử sửa chữa làm nơi thờ tự như động Thanh Long, động Ông Hổ, động Ba Cô, động Ba Tuần, động Thiên Thai, động Ông Tà... Ngọn núi này thu hút khách thập phương vì cảnh núi non hùng vĩ, nhiều hang động, nhiều ngôi chùa nguy nga tráng lệ. Trước đây vốn là nơi ẩn cư của nhiều sư sãi. Đặc biệt, nơi đây còn gắn liền với truyền thuyết nàng Lý Thị Thiên Hương (Bà Đen).

Tương truyền rằng vào khoảng nửa cuối thế kỉ 18, những cuộc xâu xé nhau giữa Chúa Trịnh và Chúa Nguyễn đã đẩy nhân dân lâm vào cảnh khốn khổ lầm than. Nguyễn Huệ dấy lên cao trào Tây Sơn dẹp thù trong giặc ngoài. Bấy giờ có người thanh niên tên Lê Sỹ Triệt, quê ở Quang Hóa (tức huyện Trảng Bàng tỉnh Tây Ninh ngày nay) tài cao, chí lớn, vì nước nhà nên chia tay người yêu là Lý Thị Thiên Hương lên đường phò Nguyễn Huệ giữ nước. Lý Thị Thiên Hương là cô gái xinh đẹp với làn da bánh mật (bà đen) và có đức hạnh. Người yêu lên đường vì nghĩa lớn, cô ở nhà sống trong vòng vây của cường hào ác bá nhưng vẫn một lòng chung thủy với người yêu. Một hôm, cô bị cưỡng bức, vì giữ tiết hạnh nên cô gieo mình xuống núi quyên sinh. Sau đó ít lâu, Thiên Hương về báo mộng cho sư trụ trì chùa núi biết nơi thân thể cô đang bị gió sương bào mòn. Thi thể cô được đem về mai táng, phụng thờ. Tin này lan rộng ra, và từng đoàn người về tụ họp trên núi để chiêm bái và cầu nguyện vì sự linh thiêng của người con gái tiết hạnh, xin cô phù hộ độ trì. Nhà chùa đã cho lập đền thờ riêng để người ta cúng bái. Việc hành hương về chùa vào mùa xuân đã trở thành tập tục quen thuộc từ đây.

Có hai con đường lên đỉnh núi: Một đường mòn nằm sau lưng chùa Bà, đường này xấu, khó đi. Một đường mòn khác bắt đầu từ đài Liệt sĩ đi men theo các trụ điện lên thẳng đỉnh núi. Trên đỉnh núi khí hậu mát mẻ, ban đêm rất lạnh, không có dịch vụ chỉ có bán hai thứ là nước khoáng và mì tôm. Một người khỏe mạnh mất từ 2h-4h để leo tới đỉnh. Ngày nay, đã có cáp treo và máng trượt làm phương tiện để lên núi.

(Nguồn Wikipedia tiếng Việt)

Nghe tiếng Núi Bà Đen từ rất lâu nhưng mãi năm nay mình mới có dịp đi đến. Mà đi liền tù tì 2 lần trong 2 tháng. Lần thứ nhất đi bằng xe gắn máy, mình cũng chẳng nghiên cứu đường trước nên cứ xác định theo phương hướng đi theo quốc lộ 22 đến Trảng Bàng thì dông thẳng theo hướng tỉnh lộ 782-784 chạy đến Thị Xã Tây Ninh. Đường này tuy hơi xấu và nhỏ nhưng được cái đi qua rất nhiều chợ nên sau khi đi Núi về mình mua được rất nhiều nông sản ngon và rẻ. Lần thứ 2 đi bằng ôtô chở toàn ông bà già nên tài xế quyết định đi thằng tiếp QL22 đến tận Gò Dầu mới rẽ về Thị xã Tây Ninh. Chạy qua Thị Xã đường thì đẹp nhưng nhiều đường ngang ngõ tắt quá, lâu lâu lại phải phải dừng để hỏi đường kẻo sợ chạy nhầm về TP thì… hao xăng.

Thực ra Núi Bà Đen thì chỉ có mấy cái chùa thôi và lên chủ yếu để lễ là chính, nên thường khi đã bỏ công 1 ngày đi Tây Ninh thì người ta sẽ đi kết hợp hoặc Củ Chi – Tây Ninh (Núi Bà) hoặc Tây Ninh (Núi Bà) – Mộc Bài. Mình chọn phương án 2 vì biết các ông bà già nhà mình rất thích mua sắm và cũng thích pose hình đứng ở biên giới nữa. Híc..


Từ cổng khu du lịch vào chân núi phải đi 1 đoạn khá mỏi chân. Nhảy lên xe ngựa lóc cóc cho nó "thi vị"...


Cáp treo ở đây có vẻ là lâu đời nhất Việt Nam nên cabin chỉ có 2 chỗ và chạy không ngừng. Khách phải đứng sẵn 2 bên cabin và nhảy vào chỗ cùng lúc (Nếu không, người đi kẻ ở ráng chịu!)


Xuống khỏi cabin cũng phải nhanh lẹ như thế (Đứng lên và chạy về 2 phía)


Có thể lên xuống núi bằng hệ thống máng trượt, sử dụng cùng 1 loại vé: 100k/người cho cả lên và xuống.


Cabin không kín nên lên cao rất mát


Chùa trên núi


Buổi trưa, chùa có cơm chay tùy hỉ cho khách thập phương. Đó là lý do vì sao lúc lên cáp treo mình thấy rất nhiều người thồ gạo lên cúng chùa.


Nghe nói điện Bà rất thiêng. Chắc đây là một nghi lễ xin keo trong điện Bà.


Mình không hiểu "nội dung" cái biển này lắm lắm!


Tượng Phật nhập niết bàn. Ở Tà Cú (Bình Thuận) cũng có bức tượng giống vầy nhưng lớn hơn.


Đoàn "ông bà già" nhà mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

LÊN ĐẦU TRANG