Thơ... từ những dòng ghi chép
(Hồng Thanh Quang)
- Bài thơ này
Của em già nửa
Nếu đọc xong em hiểu được tình anh.
- Thực ra chết
Cũng không quá tệ
Nếu ta đã có tài.
- Tài năng do trời phú,
Sự bất tài ai cho!
- Giá tôi được như anh, làm việc gì cũng nghĩ mình thông minh tột bực!
- Đáng sợ nhất khi không còn sợ mất gì.
- Học xong đại học lập tức trở thành trí thức. Ha - ha!
- Nếu bạn cứ chờ để tôi làm trước và tôi cũng chờ để bạn làm trước, ai sẽ là người bắt đầu?
- Ai đó đã tròn mắt lên khi nghe tôi nói: Bố mẹ tôi rất nghèo nhưng tôi không bỏ đi tìm bố mẹ khác.
- Mở mắt ra, lập tức em biến mất.
Trời ơi, anh sống tỉnh làm gì!
- Ngay cả khi tay cứng đờ trên dòng thơ cuối cùng,
Ngay cả khi thân thể như cây bút bi cạn mực,
Ngay cả khi trái tim đã héo khô trong ngực,
Anh vẫn còn yêu em.
- Tất nhiên, yêu luôn luôn là tự làm nô lệ hóa bản thân,
Nhưng chúng ta rất may, có quyền chọn chủ.
- Dẫu kịch bản là do người khác viết
Nhưng tôi là đạo diễn của đời tôi
Ngay cả lúc trớ trêu cay đắng nhất
Tôi vẫn có thể làm cho khán giả của tôi cười...
- Nếu yêu là có tội
Hẳn tôi bị tử hình rồi
Nếu yêu là lập chiến công
Bao lần tôi đã được phong anh hùng...
- Vầng dương của người
Nhưng cũng là của tôi
Vầng trăng của người
Nhưng cũng là của tôi
Vậy tại sao cô gái tôi yêu
Lại chỉ là của riêng ai đó!
- Anh luôn tâm niệm phải mang lại cho em hạnh phúc
Sao anh không thấy vui mừng
Khi em đang hạnh phúc cùng ai đó!
LÊN ĐẦU TRANG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét